Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

Một phút thôi. Cho tôi ôm cả Hà Giang nhé !

Hà Giang! Đi mãi chẳng muốn về.


Trích bài thơ " Mùa tam giác mạch" - t.giả:Trần Thanh Xuân



Nắng cuối thu vàng say như rót mật
Chiều Hà Giang tam giác mạch ngút ngàn
Ta ngỡ ngàng muốn giang rông tây ôm
Đường Hạnh Phúc lượn núi đèo trùng điệp
Núi Cô Tiên gò bồng đào Quản Bạ
Giữa bạt ngàn hoa thung lũng địa linh
Ôi Yên Minh cô gái đẹp ẩn mình
Hoa rạng rỡ trao ánh cười lúng liếng

Đệ nhất đèo Mã Pì Lèng Sừng Sững 
Núi trập trung Cao nguyên đá Đồng Văn
Vẫn thấp thoáng tam giác mạch dưới chân
Hồng rực lên trong áng chiều mộng mị
Ngước mắt nhìn trên đỉnh cao Lũng Cú 
Phơi phới lòng cờ Tổ quốc tung bay
Ta xoay người nhìn khắp bốn xung quanh
Tam giác mạch nhởn nhơ đùa trong nắng


Chân níu lại hẹn trước thảm hoa kỳ lạ
Chúm chím cười năm cánh trăng tinh khôi
Thời gian trêu hoa e thẹn má hông
Rồi tím, đỏ khi vòng đời chạng ạng
Xa Hà Giang hẹn mùa sau trở lại
Thăm những vùng ta chưa kịp đặt chân
Thêm một lần được quấn quýt bên em
Ôi loài hoa đẹp miên man hoang dại.

Hà Giang, tháng 10/2016